CHUYỆN THẦN
KỲ
Phạm Quốc Hùng
Trong
cuộc sống, có những việc nếu không phải người trong cuộc hoặc không tận mắt chứng
kiến thì nếu nói ra không ai có thể tin nổi. Nhất là những chuyện liên quan đến
lĩnh vực TÂM LINH. Gia đình tôi cũng gặp một một chuyện như vậy. Cho đến bây giờ
, sau khi sự việc xảy ra đã được 2 tháng rồi nhưng gia đình tôi vẫn không thể
tưởng tượng được sự việc may mắn này lại đến với gia đình mình. Tôi xin kế câu
chuyện của gia đình tôi ra đây với mục đích, trước hết là cảm ơn một người mà
không có người đó thì không có câu chuyện ly kỳ này. Hơn nữa, tôi kể lại câu
chuyện của gia đình và cũng muốn có thêm một bắng chứng của một sự việc cụ thể
với con người cụ thể về lĩnh vực TÂM LINH huyền bí..
Anh rể tôi là Nghiêm Quốc Bảo, sinh năm 1959
nhà ở 82 Cầu Gỗ, Hoàn Kiếm, Hà Nội. Tôi là em vợ nhưng hai anh em quý nhau như
anh em ruột nên những ngày anh tôi bị bệnh tôi thường xuyên theo sát và chăm
sóc anh nên câu chuyện này tôi là người rõ nhất. Tôi xin chia xẻ cùng mọi người.
Trước đây, anh tôi là một người sinh hoạt điều độ, không hút thuốc lá, không rược
bia gì, khỏe mạnh bình thường, rất ít khi ốm đau. Đùng một cái, đến đầu tháng
10 năm 2014, anh tôi thấy người mỏi mệt, ho rũ rượi rồi ho ra máu. Gia đình vội
đưa anh vào viện Lao trung ương khám và điều trị nhưng chụp, chiếu, xét nghiệm
đủ cả mà không tìm ra bệnh gì trong khi bệnh tình càng ngày càng nặng hơn. Bệnh
viện giới thiệu chuyển sang lần lượt các bệnh viện lớn như Bạch Mai, rồi Việt Đức,
cuối cùng là bệnh viện K. Anh tôi đã làm rất nhiều các xét nghiệm, có xét nghiệm
làm rất nhiều lần, chụp chiếu bằng tất cả các loại máy móc hiện đại nhất tại Hà
Nội mà vẫn không tìm được nguyên nhân. Gia đình không tiếc công, tiếc của, chỉ
mong chạy chữa được cho anh tôi mà bệnh tình không hề thuyên giảm. Các bác sĩ đầu
ngành của các bệnh viện đều tham gia hội chẩn rất nhiều lần nhưng không tìm ra
được nguyên nhân gây bệnh nên không thể có phương án điều trị.. Nếu anh tôi đủ
sức khỏe thì có lẽ gia đình tôi đã đưa ra nước ngoài để khám và chữa chạy nhưng
lúc này anh tôi yếu lắm rồi không thể đi được. Đến khi nằm tại bệnh viện K thì
bệnh tình anh tôi chuyến nặng nhất, phù toàn thân, bụng trướng to, huyết áp tụt,
trụy tim mạch, tràn dịch phổi, tràn dịch tim, tràn dịch ổ bụng… tính mạng trong
tình trạng nguy kịch. Đến lúc này các bác sĩ đã nói nhỏ với người nhà chuẩn bị
hậu sự vì họ cũng tin chắc anh tôi không qua khỏi.
Các
cụ xưa nói: “Có bệnh thì vái tứ phương”. Với phương châm đó và với tinh thần
“còn nước còn tát” gia đình tôi xin nhờ cậy vào lĩnh vực Tâm Linh. Trước đây
chúng tôi đã quen biết anh Phạm Khắc Khải và đã nhờ anh tư vấn về phong thủy.
Chúng tôi đến nhờ anh Khải tư vấn và giúp đỡ. Anh Khải nhận lời giúp gia đình
tôi, anh bảo chúng tôi chuẩn bị một khóa lễ để anh thỉnh Mẫu để cầu xin sự giúp
đỡ của Phật, của Thánh. Theo ứng báo của Mẫu Đệ Nhị thì gia đình chúng tôi phải
làm lễ trả nợ tào quan cho anh Bảo ngay hôm sau, tiếp theo phải làm lễ trả nợ tứ
phú. Trong các lễ này phải phóng sinh thật nhiều chim, ốc, 15 con cá chép đang
chửa để giải bớt nghiêp chướng mới hy vọng khỏi bệnh. Nói thật với mọi người,
vì đây là hy vọng cuối cùng nên gia đình tôi nhất nhất tuân theo.. Sau khi làm
lễ xong theo sự chỉ dạy của Thánh Mẫu, anh tôi đã tỉnh táo hơn. (Lúc này vẫn
đang nằm trong bệnh viện K nhưng chỉ nằm để theo dõi chứ không biết bệnh nên chẳng
có thuốc thang gì). Trước đây, cũng có lúc anh tôi có tỉnh táo được một chốc một
lát xong rồi lại lịm đi nhưng lần này khác trước, anh tôi tỉnh táo dần lên. Gia
đình đã mừng vì nghĩ mình đã đi đúng hướng, nhưng chưa thật sự tin tưởng anh
tôi sẽ khỏe lên. Riêng tôi thì tôi tin tuyệt đối rằng với sự trợ duyên, gia hộ
của đức Phật, của Thánh Mẫu, anh tôi sẽ qua khỏi kiếp nạn này tất cả gia đình
như căng ra theo dõi từng hơi thở của anh với hy vọng vừa nhen nhóm. Cả nhà chỉ
còn biết tâm thành hướng về đức Phật và Thánh Mẫu để xin cho anh khỏe lại.. Và
phép màu đã xảy ra, anh tôi ngày một tỉnh táo hơn trong sự vui mừng của cả nhà
và sự ngạc nhiên của các y, bác sĩ.. Theo các bác sĩ thì đây là trường hợp kỳ lạ
trong y học. Đến ngày thứ ba thì đã ăn được chút phở. Đến ngày thứ 10 thì anh
tôi thấy vướng víu và tự giật tung hết dây dợ truyền và dây của máy móc quanh
mình, mọi người đều hoảng hốt, kinh sợ nhưng khi các bác sĩ đến đo các chỉ số
tim mạch, huyết áp thấy khả quan hơn rất nhiều và họ quyết định cho anh tôi về
nhà Ngoại trú mà không hiểu tại sao anh tôi hồi phục nhanh và thần bí như vậy.
(Tôi cũng xin nói thêm là trong thời gian này anh tôi nằm bệnh viện nhưng vì
không xác định được nguyên nhân nên không thể có thuốc đặc trị gì). Khi anh tôi
ra viện, vì gia đình còn có một căn hộ trên tầng 15 ở Green CiTy nên chúng tôi
đưa anh tôi về đây nghỉ ngơi cho rộng rãi thoáng mát, yên tĩnh. Từ khi ở bệnh
viện về, anh tôi không cần thuốc men mà càng ngày càng tỉnh táo khỏe hơn, đã ăn
hết một bát phở. Anh tôi về nhà được khoảng chục ngày thì xảy ra một chuyện mà
cả nhà ngỡ ngàng. Hẳn có người còn nhớ vụ cháy ở chung cư Hòa Bình Green Citi
hôm 5/12/2014. Hôm ấy, khi xảy ra cháy anh tôi cùng mọi người trong tòa nhà
nháo nhác dồn xuống sân nhưng vì hỏa hoạn không dùng thang máy được nên anh tôi
chạy một mạch từ tầng 15 xuống đất mà không hề hấn gì.
Đến
nay, sức khỏe của anh tôi đã khá lên rất nhiều, ăn uống đi lại được gần như
bình thường. Ai đã đến thăm anh lúc nằm trong bệnh viện bây giờ gặp anh đều
không thể tưởng tượng nổi và mọi người đều thống nhất chỉ có phép mầu mới khỏi
bệnh nhanh chóng và đơn giản đến như vậy.
Hôm
nay tôi viết lại câu chuyện này để bày tỏ sự biết ơn vô bờ bến của gia đình tôi
tới anh Phạm Khắc Khải, nhờ có anh mà gia đình tôi mới có được cơ may nhận được
sự trợ giúp của Đức Phật, của Thánh Mẫu để vượt qua kiếp nạn này.
Địa chỉ: 84
Hàng Đào, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Điện thoại: 0906260686